Vi Ân FULL

Chương 7



26

Khi tôi đến căn số 26, Hạ Trăn Ngôn vừa mới dắt chó về.

Một người một chó, đang đứng trước cửa đợi tôi.

Cửu Thiên Tuế thấy tôi lập tức nhào tới như tên bắn, suýt nữa húc tôi ngã dúi dụi.

Tôi ôm lấy nó, vuốt ve vài cái, rồi ngượng ngùng nhìn về phía “đồng đội” của nó:

“Xin lỗi xin lỗi, em có chút việc nên đến trễ. Tối nay anh muốn ăn gì? Em nấu luôn bây giờ.”

“Tay em bị sao vậy?”

Hạ Trăn Ngôn nhíu mày hỏi.

Không ngờ anh ta tinh mắt vậy luôn.

Tôi theo phản xạ giấu tay ra sau lưng: