Vi Ân FULL

Chương 12



“Tôi mắng rồi đấy! Muốn làm gì?”

Ba gã đàn ông trung niên tức khắc xông tới, ánh mắt hung tợn. Cảnh tượng giống hệt năm xưa, như cơn ác mộng lặp lại.

Tôi run lên từng cơn, nhưng lần này tôi không chạy.

Tôi xông vào bếp, vớ lấy một con dao phay:

“Đứa nào dám đụng vào mẹ tao, tao chém chết!”

“Có bản lĩnh thì vào đây, cùng chết luôn cũng được!”

Một bàn tay từ phía sau nắm chặt lấy cổ tay tôi. Là một giọng nói quen thuộc:

“Chị ơi, bình tĩnh.”

Là Hạ Trăn Ngôn.

“Có em ở đây. Không ai có thể đụng tới chị đâu.”