20
Khi tỉnh dậy, tôi nhận được vô số tin nhắn từ Vương Dũng gửi từ nửa đêm:
【Chị à, chị thật nhẫn tâm! Bố mẹ vất vả nuôi chị khôn lớn, chị chẳng những không biết ơn, lại còn hợp tác với chồng mình vu khống chúng tôi bán chị đi!】
【Chị kiện cả bố mẹ ruột mình! Còn báo cảnh sát? Chị thật độc ác, muốn dồn họ vào chỗ c/h/ế/t à!】
【Cảnh sát nói sẽ đưa bố mẹ tới đồn để điều tra! Chị có biết không? Bố mẹ tức đến phát bệnh rồi! Mau chuyển cho tôi 1 triệu, nếu không đừng trách tôi ra tay độc ác!】
【Trong 10 phút phải chuyển tiền cho tôi! Nếu không, tôi sẽ dẫn bố mẹ đến tìm chị, cùng lắm thì cá c/h/ế/t lưới rách!】
【Chưa trả lời? Chị cứ chờ đó! Chính chị khiến chúng tôi bị cả mạng xã hội mắng chửi, bố mẹ giờ ra đường không dám ngẩng đầu, phải giả bệnh trốn cảnh sát! Tôi sẽ đưa họ tới gặp chị ngay lập tức!】
Tin nhắn cuối cùng được gửi lúc 1 giờ 30 sáng.
Tôi quá hiểu bố mẹ mình, nếu thật sự đến nơi, họ chắc chắn sẽ dùng những lời lẽ hạ tiện và cay nghiệt nhất để sỉ nhục tôi, còn không thì cũng sẽ lăn lộn, khóc lóc ăn vạ ngay trước cửa nhà.
Dù không làm được gì thì cũng sẽ khiến tôi thấy ghê tởm đến mức không nuốt nổi bữa ăn.