Tinh Uyên thấy Diệp Viễn, cũng một mặt kinh ngạc như vậy.
“Cho dù ngươi có đoạt xá hồi sinh thì tốc độ tu luyện cũng không khỏi có chút hơi nhanh rồi đi!” Tinh Uyên kỳ quái nói.
Diệp Viễn không muốn phí nhiều lời trên phương diện này, khoát tay nói: “Yên tâm đi, ta tự có chừng mực. Chuyện mổ gà lấy trứng ta tuyệt đối sẽ không làm đâu. Ngươi tìm ta đến là có chuyện gì?”
Tinh Uyên khẽ mỉm cười, tay áo phất một cái, mấy bóng người đột nhiên xuất hiện!
Tinh Uyên cũng có Linh khí không gian.
Nhìn thấy mấy bóng người, Diệp Viễn không khỏi toàn thân run rẩy lên.
“Mạc sư huynh! Vô Cữu sư huynh! Thiên Vũ sư huynh! Đỗ sư huynh! Trần sư huynh! Thật… thật tốt quá rồi, mọi người đều không có chuyện gì!” Diệp Viễn kích động nói.
Mấy người này thế mà lại là mấy người Mạc Vân Thiên!
Trừ Mai Trăn ra, tất cả mọi người đều ở đây rồi!
Diệp Viễn không ngờ Tinh Uyên lại có thể bạo tay như thế, một phát cứu toàn bộ mọi người ra ngoài!