Sâu trong ánh mắt Thư Vận Thanh tràn đầy vẻ kinh ngạc!
Thực lực của hắn ngang bằng với Hà Đại Giang, thắng bại năm mươi năm mươi. Ngao Khiên đã có thể đánh bại Hà Đại Giang, thì đương nhiên Ngao Khiên cũng có thể đánh bại hắn.
Không ngờ thực lực của tên thuộc hạ của Diệp Viễn này lại mạnh đến như vậy.
Thư Vận Thanh trầm mặc một hồi lâu, nhưng vẫn tiến lên phía trước chắp tay với Diệp Viễn nói: "Cơ lão đệ, lần này… Thư mỗ ta xin đa tạ!”
Diệp Viễn cười nói: "Thư cung chủ không cần khách sáo, có Băng Diễm Huyền Hoàng Chi làm thù lao thì coi như chúng ta đã hòa nhau.”
Khóe miệng Thư Vận Thanh hơi giật giật, hắn và Đinh Chiêm Quốc đã tốn nhiều công sức như vậy, nhưng không ngờ cuối cùng lại hời cho Diệp Viễn.
Tuy nhiên, hắn cũng biết rằng nếu không có sự tham gia của ba tướng mạnh dưới trướng của Diệp Viễn thì có lẽ bây giờ hắn đã gục ngã rồi.
Bây giờ, Ngao Khiên trực tiếp vượt qua Hà Đại Giang, Đinh Chiêm Quốc hoàn toàn được giải phóng, chốc lát thực lực của hai bên đột nhiên đảo ngược.
Tình huống này, ngay cả sau khi Diệp Viễn có gia nhập chiến đoàn, thì hắn cũng không ngờ tới.
Thư Vận Thanh nuốt một viên đan dược xuống, rồi từ từ khôi phục lại vết thương, nhìn Hà Đại Giang đang cười lạnh ở phía đằng xa mà nói: "Hà Đại Giang, khí số của ngươi xem như đã tận, e rằng ngươi chưa từng nghĩ đến kết quả như vậy đúng không?”