“Xem ra, bởi vì ngươi phải cải tạo hai mắt của ta mà hao phí không ít tinh lực, cho nên bây giờ để cho Hàn Thông xông phá được huyễn cảnh rồi!” Diệp Viễn nhìn Nhật Nguyệt Thiên Đồng bất đắc dĩ nói.
Nơi đây, thứ duy nhất có thể đối kháng với Nhật Nguyệt Thiên Đồng chính là Linh Tê Phá Diệt Kính đang được Hàn Thông nắm giữ.
Nhưng vừa rồi Nhật Nguyệt Thiên Đồng vì để cải tạo hai mắt của Diệp Viễn mà phải hao phí một lượng lớn tinh lực, điều này cũng làm cho Mật Huyễn Thiên Kính có chút suy yếu.
Cuối cùng Hàn Thông đã lợi dụng cơ hội này để xông phá Mật Huyễn Thiên Kính, quay về tới hiện thực.
Nhật Nguyệt Thiên Đồng nhìn thấy Hàn Thông xông phá được huyễn cảnh, không những không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng, nói với Diệp Viễn: “Tiểu tử, thả ta ra, ta đến giúp ngươi đối phó với hắn!”
Diệp Viễn nhìn hắn một cách khinh miệt nói: “Ngươi dẹp bỏ ý niệm này đi! Chính ngươi tự suy nghĩ cho thật kỹ mà thả Ly Nhi ra đi! Chờ ta giải quyết xong Hàn Thông, nếu như ngươi còn chưa đưa ra quyết định thì ta không ngại gạt bỏ ngươi đâu!”
Sau khi nói xong, Diệp Viễn nổi sát ý đằng đằng.
Nhật Nguyệt Thiên Đồng biến sắc, vội vàng nói: “Trên tay hắn có thần khí, ngươi không thể nào là đối thủ của hắn được!”
Diệp Viễn bĩu môi, khinh thường nói: “Thần khí mà thôi, nói như kiểu chỉ một mình hắn mới có thần khí không bằng! Ngươi cứ ngồi ở đây chờ đợi cho thật tốt, uy lực của Trấn Hồn Châu cũng không cần ta nhiều lời thêm, nói vậy ngươi cũng tự biết rồi. Ngươi tự mình tìm chết cũng trách không được ta.”
Nhật Nguyệt Thiên Đồng không còn gì để nói, thần khí… mà thôi?