Diệp Viễn cười nói: “Thành ý này… là đủ rồi, nhưng Diệp Viễn ta lại không phải là loại thương nhân như các ngươi. Ta có nguyên tắc của ta, ta đã đồng ý hợp tác với cửa hàng Lưu Tinh, thì cho dù giá tiền của các ngươi của cao hơn nữa cũng vô dụng.”
Tả Hâm đi về nhưng vẫn để lại lệnh bài hoàng kim.
Lệnh bài hoàng kim là nhiệm vụ chết mà phía trên giao cho hắn, muốn hắn nhất định phải đưa cho Diệp Viễn.
Nếu như Diệp Viễn không nhận, thì cái ghê’ hội trưởng này hắn cũng không cần phải làm nữa.
Cuối cùng, Diệp Viễn cũng nhận lấy lệnh bài hoàng kim.
Hắn cũng không ngại chiếm chút lợi, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của hắn là được rồi.
Nhưng mà Diệp Viễn biết, sau này tu luyện cần rất nhiều tài nguyên, hơn nữa giá cả cũng càng ngày càng đắt. Hiện tại Dược Hương Các này, căn bản là không chống đỡ được hắn tu luyện quá lâu.
Chờ đến khi cảnh giới của hắn ngày càng cao, địa nguyên tinh mà Dược Hương Các kiếm được cũng thu không đủ chi rồi.
Dùng lệnh bài hoàng kim mua đồ có thể được ưu đãi bốn phần, thì chỉ có kẻ ngu mới không làm.
Sau khi Tả Hâm đi, Triệu Thiên hỏi Diệp Viễn hắn tới làm gì, thì Diệp Viễn chỉ cười không nói, rồi đi luôn, khiến Triệu Thiên ở phía sau giận đến giậm chân.