Tề Đẳng Nhàn cười cười và nhét điện thoại vào lại trong túi, cảm thấy Ngọc Tiểu Long cũng không phải một người không thấu tình đạt lý đến vậy.
Sau khoảng hai tiếng đồng hồ đi xe, cuối cùng bọn họ cũng đến được căn nhà cũ mà Dương Quan Quan nói đến.
Nói là nhà cũ, thực ra cũng chẳng cũ lắm.
“Còn ai sống ở đây không?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.
Advertisement
“Không có, từ sau khi tôi rời khỏi Thượng Hải thì không còn ai ở đây nữa. Đây là căn nhà mà ông nội chia cho cha tôi, cha tôi qua đời, mẹ tôi không chịu nổi sự xúc phạm mà rời khỏi Dương gia, tôi thì đi xa khỏi Thượng Hải.” Dương Quan Quan nói.