Cục trưởng Mã không ngờ viện trưởng của một bệnh viện tuyến huyện nho nhỏ lại dám chống đối mình, ông ta ngay lập tức giận tím mặt, đứng dậy đá Dương Bồi Nguyên ngã xuống đất và tức giận nói: “Dương Bồi Nguyên, gan chó của ông cũng thật là lớn, ngay cả lời của tôi mà cũng dám không nghe!”
Hồ Đức ở bên cạnh cũng lạnh lùng nói: “Viện trưởng của một bệnh viện tuyến huyện nho nhỏ mà cũng dám chống đối cục trưởng Mã, tôi thấy ông đây là chán sống rồi, ông không hiểu tình hình bây giờ là như thế nào có đúng không?”
Dương Bồi Nguyên siết chặt nắm đấm của mình và không nói gì.
Chính vào lúc này, Tề Đẳng Nhàn bước vào trong phòng bao và đưa tay ra đỡ Dương Bồi Nguyên đứng lên.
Sau đó, hắn mỉm cười và nói: “Viện trưởng Dương và bệnh viện của ông ấy chẳng những phải đi mà còn phải quang minh chính đại, nở mày nở mặt mà đi.”