Tuyệt Thế Cường Long - Bất Diệt Thần Vương - Tề Đẳng Nhàn

Chương 1171: “Không phải Nhị đương gia ngài bảo tôi tới đây sao?”



 

 Chỉ là sau khi trở về trang viên của Trần Ngư rồi, thấy cô thay một bộ váy ngắn cao bồi phối thêm một kiện áo ngắn làm lộ ra eo thon kia thì Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy một chút khó chịu đó bay đi đâu hết.  

 

Vòng eo kia, mẹ kiếp, quả thực là so với đường cong của yêu đao còn khoa trương hơn.  

 

“Mẹ kiếp, có phải là cô cố ý hay không hả? Chưa được tôi đồng ý đã tính kế tôi, sau khi về lại dùng sắc đẹp tới hối lộ tôi!” Tề Đẳng Nhàn khó chịu nói.  

 

“Không có mà, tôi hối lộ anh chỗ nào chứ? Chúng ta không phải là bạn tốt sao? Giúp bạn tốt một chút thì có thể được gọi là tính kế sao?” Trần Ngư không biết xấu hổ cười nói.  

 

Trong mũi Tề Đẳng Nhàn phun ra một tiếng kêu rên thật to.