1
Sắc mặt của Tống Liêm thay đổi:
“Em đang nói vớ vẩn gì thế?”
Tôi nhìn về phía góc hội trường nơi Từ Kiều Kiều đang ngồi, không nhịn được mà bật cười.
“Tống Liêm, anh thử nhìn xem Bluetooth điện thoại của anh có đang kết nối với cái gì không?”
Giống như vừa nhận ra sự việc khó coi này, Tống Liêm lập tức lấy điện thoại ra kiểm tra, ngay giây tiếp theo, anh ta lạnh mặt nhìn tôi:
“Mạnh Khê, em rõ ràng biết rằng Kiều Kiều không chịu được bất kỳ sự kích thích nào.”
Tôi cảm thấy nực cười vô cùng. Cơn đau nhói ở tim nhắc nhở tôi rằng, thực ra tôi chưa hề bình tĩnh và kiên định như thế.
Tôi nhẹ nhàng hỏi:
“Tống Liêm, hôm nay là tiệc đính hôn của anh và em, anh còn nhớ không ?”