Từ khi đích tỷ Tạ Dung Nguyệt thốt ra câu:
“Phụ thân, mẫu thân, con muốn gả cho Lịch Cảnh Hành.”
Ta liền bị đuổi ra khỏi phòng.
Bên ngoài tuyết rơi dày đặc, gió lạnh cắt da cắt thịt.
Tạ Dung Nguyệt viện cớ có chuyện cần bàn bạc với phụ thân và đích mẫu, để ta đứng ngoài trời suốt một canh giờ.
Ta ôm lấy lò sưởi tay đã gần tắt nhiệt, nhàm chán nghĩ ngợi.
Một bên là Thế tử của thân vương, xuất thân hiển hách, anh tuấn tiêu sái. Một bên là binh sĩ xuất thân hàn vi, gia tộc sa sút, lại còn bị Hoàng thượng chán ghét.
Nếu đích tỷ chọn người sau.
Quả nhiên, nàng đã trùng sinh.
Chốc lát sau, đích mẫu gọi ta vào phòng.