Đoạn An Lan đang trốn ở một nơi yên tĩnh.
Bỗng nhiên nghe thấy có người gọi:
"Đoạn An Lan, nương tử của ngươi đánh nhau với bọn Lư Chính Lâm rồi!"
Hắn giật mình, vội vã chạy đến.
Rồi, nghe được rõ mồn một từng lời của Lý Chiêu Chiêu.
Trong khoảnh khắc, đầu óc hắn như bị nhét đầy thứ gì đó, ngoài Lý Chiêu Chiêu và câu "Đoạn An Lan là một người rất tốt, ta không cho phép các ngươi bắt nạt chàng!", hắn không thấy gì nữa, cũng không nghe thấy gì nữa.
Từ nhỏ đến lớn, người ngoài nói hắn là công tử bột.
Cha nói hắn là kẻ phá gia chi tử.
Phu tử nói hắn là khúc gỗ mục không thể điêu khắc.
Hắn nghe quen rồi, cũng chẳng bận tâm.