3
Tôi lùi xe ra sau, qua kính chiếu hậu vẫn nhìn thấy hình ảnh Hứa Gia Ninh đang kéo tay Lương Đình Sinh dây dưa không ngớt.
Radio phát thanh Hong Kong hôm nay đang phát lại một bản hit cũ, giọng Mai Diễm Phương vang lên êm dịu mà thâm tình.
“Những gì không có được.
“Những gì của quá khứ.
“Luôn là điều đúng đắn nhất.”
Thu ánh mắt lại, trong đầu tôi hiện lên ký ức lần đầu tiên phát hiện ra bọn họ ở cùng nhau.
Tôi chưa bao giờ tra xét điện thoại của Lương Đình Sinh, lần đó chỉ là ngoài ý muốn. Kéo từ dưới lên trên, phần lớn tin nhắn cô ta gửi cho Lương Đình Sinh đều như đá chìm đáy biển, duy chỉ có một tin là hắn trả lời cô ta.
Cô ta nói: [ Woa, một ly rượu giá tám ngàn, thật không dám tưởng tượng uống vào sẽ có hương vị gì, bộ rượu làm bằng vàng sao? ]
Ngữ khí của Lương Đình Sinh như đùa cợt xen lẫn khinh thường: [ Đồ ngu xuẩn không hiểu sự đời. ]