**KHOÁ CHẤT CON TIM**
**Chương 7**
Từ đầu đến cuối, tôi không nói với cô ta một lời nào.
Ngực mẹ Thẩm phập phồng, hít sâu mấy lần mà sắc mặt vẫn không dễ coi: "Con nhất định phải làm thế này sao, Kiến Vi?"
Tôi mỉm cười gật đầu: "Phải ạ."
Dù sao thì mục đích tôi đến đây hôm nay chính là vậy. Hơn nữa, xét tình hình hiện tại, món quà tôi trả lại... có khi lại là điều người khác mong muốn nhất.
Tôi khẽ gật đầu chào tạm biệt, không còn để tâm đến vẻ mặt của ba người trong nhà nữa, quay người rời đi.
Thẩm Tri Tu công việc bận rộn, nên khi đính hôn, chúng tôi cũng chưa chuẩn bị nhiều. Giờ chia tay, lại hóa ra dễ dàng.
Sau hôm đó, tin tức tôi và Thẩm Tri Tu hủy hôn nhanh chóng lan ra.
Tôi tranh thủ trước khi anh kết thúc chuyến khảo sát ngoài biển để chuyển đi. Mọi vật dụng mang theo tôi đều liệt kê rõ ràng, gửi danh sách cho anh, rồi... xóa liên lạc.