**KHOÁ CHẤT CON TIM**
**Chương 6**
Có lẽ vì đã trút hết cảm xúc ra ngoài, lòng tôi nhẹ nhõm hơn hẳn, nên đêm đó tôi ngủ rất ngon ở phòng làm việc.
Sáng hôm sau thức dậy, Thẩm Tri Tu đã rời nhà.
Tôi vào bếp, thấy một mẫu giấy nhắn anh để lại:
[Kiến Vi, bữa sáng anh để trong nồi. Anh phải đi khảo sát ngoài biển ba tuần, tháng sau về bù lại thời gian cho em.]
Giọng điệu của Thẩm Tri Tu vẫn bình thản như thường, cứ như thể tối qua chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Ồ." Tôi cũng khách sáo đáp lại một câu.
Tôi ném tờ giấy vào thùng rác, rồi tự mình đặt một phần ăn sáng khác.
Tâm trạng cũng dần dịu đi nhiều.