Hối Hận Muộn Màng FULL

Chương 6



15.

Sau khi rời đi, tôi bỏ áo khoác áo của Hứa Trạch Châu sang một bên, ngồi trong xe thất thần.

Một lúc sau, tay Hứa Trạch Châu đặt lên đỉnh đầu tôi, nhẹ nhàng vuốt ve:

“Chúng ta không có cách nào lựa chọn nơi mình sinh ra, nhưng chúng ta có quyền lựa chọn cuộc sống của mình. Cuộc sống luôn phải nhìn về phía trước, đừng nên để cho quá khứ cản trở.”

Trên cửa sổ xe phản chiếu hình bóng của tôi, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống gò má.

Một bàn tay lau nó đi, sau đó tôi bị kéo vào một cái ôm ấm áp:

“Hồi cấp ba khi gặp, em vẫn là một đứa trẻ thích khóc nhè, mấy tháng trước khi xem tài liệu của Lê Tinh, mới phát hiện em đã trưởng thành, có thể một mình đảm đương một phía rồi. Nhưng không sao cả, trưởng thành cũng có thể khóc. Em là Ngụy Nhiên, không phải ai khác.”

Những ủy khuất chôn trong lòng ba mươi mấy năm nay dường như được nhân lên vô tận, điên cuồng tràn vào đêm tối:

“Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm kiếm bọn họ, bọn họ sao có thể cười ha ha đến tìm tôi như thế chứ.”

“Tôi đã làm gì sai, tại sao lại phải chịu đựng tất cả những điều này, Khương Ngưng rốt cuộc muốn cái gì?”