Ta nhàn nhạt nói: "Không cần đâu, phụ thân ta đã sai người đi mời phu thê họ đến rồi."
Ta cố ý nhấn mạnh hai chữ "phu thê".
Dạ Lan và Tất Huỳnh không thể nào đùng một cái yêu nhau được, ông ta là phụ thân, thật sự không biết một chút nào sao?
Đồng tử của lão Hầu gia co rút lại, hiển nhiên đã hiểu ra điều gì đó.
Ta nhìn phụ thân: "Phụ thân, liệu người có thể cùng lão Hầu gia dịch bước được không, con muốn tự mình nói chuyện với hắn."
Phụ thân biết ta từ nhỏ đã rất cẩn thận, tự nhiên sẵn lòng hợp tác với ta.
Lão hầu gia tự biết mình chẳng có bao nhiêu lý lẽ, miễn cưỡng bị phụ thân kéo đi.
Ông ta mang vẻ xấu hổ phẫn nộ, song lại chẳng có chút căng thẳng nào, hẳn là cũng không cho rằng ta có thể làm ra chuyện gì vượt khuôn phép.
Ngay cả các bình luận cũng rất thoải mái.
[Trời ơi, nữ phụ phản công rồi! Đuổi Thái uý và lão Hầu gia ra khỏi Hầu phủ.]