1
Khi tôi chạy ra khỏi nhà hàng, trời đổ mưa lớn. Quay đầu nhìn lại, cửa nhà hàng trống vắng như trái tim cô độc héo úa của tôi.
Đó là bữa tiệc sinh nhật tôi đã dày công chuẩn bị cho Phó Từ, từng chi tiết đều thấm đẫm sở thích của anh ta.
Dù năm năm qua tình cảm của chúng tôi đã dần xa cách, bên anh ta lúc nào cũng ngập tràn mùi nước hoa lạ, nhưng mỗi tối anh ta vẫn về nhà, bất kể muộn ra sao, vòng tay ấm áp vẫn luôn dang rộng.
Tôi nghĩ, trong tim Phó Từ cuối cùng vẫn có hình bóng của gia đình này.
Có lẽ… chỉ vì tôi chưa có con mà thôi.
Biến cố bắt đầu cách đây hai tháng, anh kiếm cớ lẻ tẻ để không về nhà, khi thì đi công tác, khi thì ngủ lại công ty. Trực giác của phụ nữ luôn nhạy bén một cách đáng kinh ngạc.
Tôi biết, bên cạnh Phó Từ đã xuất hiện một người đặc biệt.
Nhưng tình cảm nhiều năm và sự nhún nhường hèn mọn đã khiến tôi không muốn từ bỏ, cũng không cam lòng. Tôi muốn nhân dịp sinh nhật Phó Từ để nói rõ mọi chuyện, cùng nhau làm lại từ đầu.
Có lẽ do vài ngày trước tôi đã thấy một đôi vợ chồng già dìu nhau trong công viên, họ nói rằng bạn đời là nơi nương tựa cuối cùng, có lẽ trái tim tôi đã rung động.