12
Thời Yến Lễ vẫn lo lắng cho tôi, sau khi xin nghỉ dạy ở trường, anh quyết định ở lại cùng tôi để tuyển chọn diễn viên.
Sau khi bàn bạc với đạo diễn Trần và đạo diễn Thẩm, chúng tôi liên hệ với giảng viên khoa Biểu diễn. Do sinh viên sắp phải thi cuối kỳ, nên quyết định dời buổi tuyển chọn đến sau kỳ thi. Những sinh viên ở lại tham gia thử vai sẽ được hỗ trợ chi phí về quê.
Đến ngày phỏng vấn, sinh viên Đại học Lâm Giang vẫn đến rất đông. Thời Yến Lễ nói với tôi rằng: họ nghe tin có đoàn phim tới nên phần lớn đã đổi vé tàu để ở lại.
Tôi nắm tay Thời Yến Lễ, cùng anh đi đến phòng học mà trường đã chuẩn bị sẵn.
“Em nhớ lần trước đến đây là ba tháng trước, đến nghe anh giảng seminar.”
Thời Yến Lễ cười nhìn tôi đầy trêu chọc:
“Phải rồi, em là người đầu tiên dám ngủ gật trong giờ học của anh đó.”
Nhắc đến chuyện này là tôi nổi giận:
“Ai kêu anh tối hôm trước cứ bắt em nghe luận văn, nói là ‘tiếp nhận tri thức trước khi nghe giảng’, còn bắt em đọc bài luận của sinh viên rồi hỏi có gì sai, em bảo đâu có sai, viết được thế là giỏi rồi. Lúc đó đã một giờ sáng, em vừa nằm xuống thì anh lại đọc luận văn cho em nghe, khiến bây giờ cứ nghe đến hai chữ ‘luận văn’ là em buồn ngủ!”