Chốc lát sau, ta lục tìm từ thắt lưng hắn ta một xâu chìa khóa. Đó là chìa khóa của ngăn bí mật trong thư phòng của Giang Cảnh Vân. Khế ước bán thân của tỷ tỷ được cất trong ngăn bí mật đó.
Ta nhân lúc Giang Cảnh Vân hôn mê, lấy trộm khế ước bán thân của tỷ tỷ ra.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Giang Cảnh Vân ngủ say, ta ném tờ giấy mỏng manh đã trói buộc tự do của tỷ tỷ vào lửa. Ngọn lửa nhảy múa trong bóng tối, như một tinh linh vui đùa.
Tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng được tự do rồi.
5
Từ rất nhỏ, ta đã biết mình là người không có tự do.
Khi ta và tỷ tỷ chào đời, bà đỡ nói sinh đôi là yêu vật, phải dìm chế-t một đứa, nếu không sẽ mang họa cho gia đình. Cha chọn ta - đứa yếu ớt hơn, dùng chiếc chiếu rách bẩn thỉu quấn ta lại, định ném ta xuống con sông nhỏ gần nhà. Mẹ mềm lòng, lén theo ra. Sau khi cha ném ta xuống, mẹ lén bế ta về, nuôi ta trong hầm tối.
Trước khi ta hiểu chuyện, miệng ta luôn bị nhét vải bông, tay chân luôn bị trói. Bởi vì mẹ sợ tiếng khóc của ta sẽ kinh động đến cha, sợ cha biết được sẽ lại dìm chế-t ta.
Ta như một con vật đáng thương, bị giam cầm trong không gian tối tăm ẩm ướt chật hẹp đó. Lúc ấy, được như những đứa trẻ khác vui đùa dưới ánh nắng tươi đẹp là ước mơ lớn nhất đời ta.
Nhưng mẹ nói: