Người này đúng là hiểu rõ bản chất con người đến mức đáng sợ!
Tôi hoàn toàn tâm phục khẩu phục.
"Bảo sao tôi không hề nghi ngờ anh chính là hệ thống."
Giờ lại xuất hiện thêm một vấn đề mới.
Tôi hỏi Trì Mạc:
"Vậy bao giờ anh mới xóa sạch virus được đây? Tôi cứ có cảm giác anh đang sống trong đầu tôi vậy… kỳ lạ lắm."
Với những gì tôi quan sát suốt mấy năm qua, tôi có thể khẳng định — Trì Mạc không vui rồi.
Anh thu lại biểu cảm, mặt không cảm xúc, cầm cốc nước về.
"Đang nghiên cứu." – nói xong không thèm thêm lời nào nữa.
Sau trận khóc lóc không kiểm soát đêm qua, tôi như trút bỏ được mọi cảm xúc dồn nén, trong lòng bỗng nhẹ hẳn đi.