Ra khỏi cửa, đi trên phố.
Trần Cạnh Tiêu đi sau tôi, không nhanh không chậm, luôn giữ khoảng cách ba mét như thể có thước đo.
Tôi quay đầu trừng mắt nhìn anh ta:
"Trần Cạnh Tiêu, lại đây nắm tay em!"
Anh ấy có chút ngượng ngùng giải thích:
"Đi như vậy quen rồi."
Đây mà là hẹn hò à? Rõ ràng là bám đuôi theo kiểu cảnh sát chìm.
Tôi tức tối nắm lấy tay anh.