Trên đường về, trong xe im phăng phắc, không gian như đóng băng.
Anh ấy không nói một lời, chỉ chăm chú lái xe, ánh đèn đường lướt qua như những dòng hồi ức đang trôi ngược.
Tôi ngoan ngoãn, rụt rè hỏi nhỏ:
“Anh… giận em à?”
Gương mặt anh không cảm xúc: