1.
Tôi phát hiện mình có thai, thật ra phải cảm ơn cái đứa bạn vô dụng, chỉ giỏi ăn với ngủ kia.
Khó khăn lắm mới sống sót qua được đợt bùng phát dịch bệnh, tôi—người đã ăn ngấy đủ thứ mì gói dự trữ—rốt cuộc cũng được ra ngoài ăn sập thế giới.
Vừa được gỡ phong tỏa, tôi liền kéo đứa bạn sắp phát điên vì bị nhốt ở nhà suốt tháng trời đi ăn cho đã.
Không biết trong tháng bị nhốt đó nó trải qua cái gì, vừa ra đường đã kéo tôi thẳng đến quán chuyên món canh bổ dưỡng.
Và rồi, nó không chần chừ gọi ngay một phần canh giò heo nhìn là thấy béo ngậy.
Nó còn nghiêm túc nói: “Bổ sung đạm.”
Canh vừa được bê ra bàn, tôi lập tức buồn nôn.
Bịt miệng lao thẳng vào nhà vệ sinh, để lại bạn thân ngồi đó ngơ ngác, nhưng vẫn không quên múc cho mình một bát.
Trong nhà vệ sinh, chẳng nôn ra được gì, chỉ là khô họng nôn khan vài cái.