8
Đến bệnh viện thì đứa bé đã không thể giữ lại được.
Không biết phải diễn tả cảm xúc như thế nào.
Có lẽ đối với đứa bé, đó cũng là một điều may mắn.
Tôi nằm bất động trên giường, bên cạnh chỉ có dì Từ, dì nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán tôi, mắt đỏ hoe cố gắng an ủi tôi.
"Mạch Mạch, đời người dài lắm, có khó khăn đến đâu cũng có thể vượt qua, đừng tự đẩy mình vào ngõ cụt, con yêu!"
Chẳng bao lâu sau, y tá mang đến thuốc mifepristone và estrogen.
Thai nhi còn chưa đủ ba tháng, nên phải chọn phương pháp dùng thuốc, nếu không sạch sẽ phải nạo hút.
Sau khi uống thuốc cả ngày, tôi bắt đầu buồn nôn, nôn mửa, mệt mỏi và chóng mặt.
Tôi không thể ngủ, cũng không có sức lực. Dì Từ thỉnh thoảng mua cháo nóng cho tôi, tôi buộc mình phải nuốt vài thìa, nhưng cháo mềm như có gai, tôi không thể nào nuốt nổi. Vừa nuốt xuống họng, lại nôn ra ngay.