Một tiếng gọi mềm mại, ngọt ngào như làm nũng. Trước đây tôi luôn đầu hàng trước chiêu này, nhưng lần này, tôi đứng về phe con trai.
“Thôi đi! Mình với cái anh IT kia chẳng có gì cả. Hôm qua công ty có việc gấp, mình phải làm thêm giờ, anh ta chỉ là người nghe điện thoại giúp mà thôi. Bớt lo chuyện bao đồng lại đi, dành thời gian tìm bạn trai cho chính mình thì hơn.”
Lâm Phàm nghe xong liền giơ ngón tay cái lên khen ngợi, còn Tô Tuyết thì tức đến mức suýt nhảy dựng lên.
Trước khi cô ấy bùng nổ, tôi nhanh chóng kéo con trai rời đi.
Nhưng vừa ra khỏi cửa, tôi đã thấy xe của Cố Trường Phong đỗ ngay dưới nhà.